Ngày ấy tôi sống gần một cái cầu:
Chiếc cầu tuy không quá “hoành tráng”
nhưng tại thời đểm đó nó cũng được thiết
kế hiện đại và tinh tế. là cầu treo có tên ĐaKaRong nằm trên trục đường Hồ Chí Minh gần
như ngày nào cũng vậy, anh cùng tôi đều đi qua cái cầu này tối đến lại có từng đôi uyên ương đến và chọn chiếc cầu này làm
nơi trò chuyện.
Tôi vẫn nhớ rất rỏ lần đầu tiên cùng anh đến bên chiếc cầu ấy! Anh bảo tôi hãy nhìn vào những cặp đôi đang cùng nhau, trò chuyện và những đêm trăng sáng họ hát hò rồi ngủ lại với nhau qua đêm, Phong tục tập quán của người Vân Kiều trước đây trai gái yêu nhau tối đến đi chơi cùng nhau tìm hiều trong ba năm mới kết hôn, thời gian đó người ta bảo là “Đi sim”
Tôi vẫn nhớ rất rỏ lần đầu tiên cùng anh đến bên chiếc cầu ấy! Anh bảo tôi hãy nhìn vào những cặp đôi đang cùng nhau, trò chuyện và những đêm trăng sáng họ hát hò rồi ngủ lại với nhau qua đêm, Phong tục tập quán của người Vân Kiều trước đây trai gái yêu nhau tối đến đi chơi cùng nhau tìm hiều trong ba năm mới kết hôn, thời gian đó người ta bảo là “Đi sim”
Vì thế những lúc buồn tôi thường lang
thang đi bộ dọc cầu này,! chỉ cần nhìn nụ cười rạng rỡ của những cặp đôi kia,
cảm nhận niềm hạnh phúc của họ là nỗi buồn của tôi như vơi đi nhiều. Có đôi khi
họ bắt gặp tôi đang nhìn và khẽ mỉm cười với tôi. Tôi mỉm cười lại và tự nhiên
thấy lòng mình nhẹ nhõm, mọi muộn phiền như tan hết.
Vậy là từ đó chiếc cầu trở thành nơi chúng tôi hò hẹn. Chẳng biết từ bao giờ anh cũng đã thấy yêu chiếc cầu ấy như tôi. Có những lúc chúng tôi giận nhau, hai ba ngày liền chẳng nói với nhau lời nào. Vậy nhưng chẳng hiểu sao đôi chân lại muốn tìm đến chiếc cầu ấy. Và khi một người bắt gặp người kia cũng đang đứng bên thành cầu thì mọi hờn giận tan đi, chúng tôi lại làm hòa!
Vậy là từ đó chiếc cầu trở thành nơi chúng tôi hò hẹn. Chẳng biết từ bao giờ anh cũng đã thấy yêu chiếc cầu ấy như tôi. Có những lúc chúng tôi giận nhau, hai ba ngày liền chẳng nói với nhau lời nào. Vậy nhưng chẳng hiểu sao đôi chân lại muốn tìm đến chiếc cầu ấy. Và khi một người bắt gặp người kia cũng đang đứng bên thành cầu thì mọi hờn giận tan đi, chúng tôi lại làm hòa!
Thời gian trôi đi chúng tôi cũng chuyển
đi một nơi công tác mới, bề bổn với công
việc và gia đình tôi không còn nhớ và quên mất cái cầu gắn kết yêu thương kia.
Tết vừa rồi về thăm lại miền đất năm xưa
mình đã sống chúng tôi lại đi qua cái cầu năm ấy, giờ chiếc cầu đã được người
ta sửa lại khác với diện mão trước kia nhưng khi đi ngang qua tôi vẫn có cảm
giác dâng trào, cảm giác lâng lâng khó tả của một thời nó cứ hiện ra như mới
hôm qua..
Nhìn lên trời một vùng trời trong xanh
thật bình yên..!
207 nhận xét
«Cũ nhất ‹Cũ hơn 201 – 207 trên 207 Mới hơn› Mới nhất»Và ở nơi ấy bây giờ cũng vẫn rất bình yên . cuối tuần vui GÁI nhé !
Chàng của GG hồi xưa cũng biết thổi sáo nhưng chút chút thôi chị, còn bi chừ thì hết cả hơi rồi nỏ thổi được nữa đâu..https://huyco-troll.googlecode.com/svn/trunk/smile/8.gif tối vui vẻ an lành chị nhé!
Nơi ấy bây giờ vẫn bình yên
Bởi nơi ấy mang bao kỷ niệm đẹp
Xưa và nay đều trong tiềm thức
Nhớ và mong ngày tháng đông đầy
cám ơn anh đã ghé thăm chia sẻ chúc anh buổi tối thật vui!https://huyco-troll.googlecode.com/svn/trunk/smile/32.gif
Kinh moi ban huu Gai Gia thuong den thinh phap...rat huu ich cho cuoc song cua ban...Nam mo Dia Tang Vuong Bo Tat....
Cám ơn bạn đã ghé thăm Gái sẻ đến thinh pháp nhà bạn rất vui được làm quen, chúc buổi chiều thật vui!
Một đêm thật ngon giấc Gái nhé.
hihi,
VN mình có cây cầu đặc biệt quá Gái nhỉ…
Đăng nhận xét
Chèn ảnh ,biểu tượng vui ,video youtube, vào comment không cần thẻ chỉ cần coppy link của ảnh paste trực tiếp vào khung comment
* Lưu ý :Định dạng đuôi ảnh hỗ trợ ['JPG','GIF','PNG','BMP']